Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Rồi về tủ để đồ mặc đồ. Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin.
Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương. Họ không bao giờ cần ngờ rằng Tự Nhiên là một đứa trẻ cả thèm chóng chán.
Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua. Lát sau tôi lẻn xuống. Ông đã quên những lạc thú ấy.
Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.
Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra. Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết.
Khá nhẹ nhõm và yên bình. - Thì ông hãy quên tôi và cuộc gặp gỡ này đi. Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.
Đơn giản là để sống. Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng. Dẫu chúng có là những chiến thuật khá hiệu quả.
Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Hoặc… Nói chung vậy thôi. Chúng tôi làm theo luật.
Hình như chưa bao giờ bạn nói mê. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi.
Đừng thuyết giáo vô ích. Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì. Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.