Đối với những người không biết về năm quy luật này thì họ rất dễ để mất vàng trong đầu tư kinh doanh. - Xin vui lòng cho biết, hiện nay anh đang kiếm sống bằng nghề gì? Tôi đã cho người đi tìm cậu khắp nơi.
Có người cho rằng, họ sẽ kinh doanh thành công nếu có vàng trong tay, nhưng trên thực tế họ lại gặp thất bại. Bởi vì, Nebatur là một thương lái khôn ngoan và tôi rất tin tưởng vào khả năng tính toán thông minh, lanh lợi của anh ta. Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn.
Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng. Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ. Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không?
Vậy cậu đã làm gì để tăng khả năng kiếm tiền của mình nào? – Tôi hỏi chàng trai đó. - Arkad à! – Ông ấy nói. - Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng.
Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan? Mặc dù vậy, mỗi năm của cải của ông vẫn không ngừng gia tăng khiến Arkad ngày càng giàu có hơn. Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi.
Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. - Trước đây, tôi đã kể cho các anh nghe về những cuộc mạo hiểm mà chính tôi đã trải qua khi đến những vùng đất lạ, nhưng đêm nay tôi sẽ kể câu chuyện về ông Arkad, người nổi tiếng khôn ngoan và giàu có nhất ở Babylon - Chẳng lẽ mình đã sai khi chọn lối thoát này? Chẳng lẽ mình đúng là một kẻ hèn nhát, một con người có linh hồn của một kẻ nô lệ ư? – Nghĩ đến đây, bỗng nhiên đầu óc của tôi bỗng trở nên tỉnh táo hơn.
- Một cây đàn lia như thế chẳng mấy chốc anh sẽ có được thôi. - Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao? Mặt trời của miền nhiệt đới tại thung lũng vùng Euphrate tỏa hơi nóng hừng hực như đang trút lửa xuống đầu anh một cách không thương tiếc.
Đối diện với họ, Nomasir, người vợ và hai cậu con trai của ông ấy, tiếp đến là những người thân và bạn về đều ngồi trên những tấm thảm đặt theo hình vòng cung. – Hadan Gula cất giọng chân thành. Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ.
Anh buộc phải ngồi đây và uống nước lạnh trong khi Dabasir ăn ngấu nghiến cái đùi dê thơm phức. Đồng thời, nó cũng mang đến một cảm giác mạnh mẽ, một năng lực hành động để đạt được hiệu quả tốt đẹp hơn. - Tao không thích công việc mày đang làm.
- Tâu bệ hạ, mọi người vẫn bảo như thế và thần không thấy ai phản đối điều đó cả. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Và một trong những người khách đó không ai khác hơn chính là ông nội của cháu, ông Arad Gula.