Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.
Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. - Không đơn giản đâu.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. - Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu.
Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng:
Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.