Bạn không nghĩ sự suy kiệt này chủ yếu do chạy nhảy quá sức mang đến. Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.
Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu.
Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.
Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Ông bà tôi, bác tôi, bố tôi cần nghỉ.
Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.
Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố. Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Và tha thứ cho những cái không hay của nàng.
Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình.
Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Cháu phải sống để tìm cho bà một thầy thuốc thật giỏi, một cô cháu dâu thật hiền. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.
Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác.
Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông. Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu. Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.