Anh ấy kể với thuyền trưởng khác là anh ấy có một lựa chọn: CÁC ÔNG HÃY DI CHUYỂN HOẶC LÀ SẼ BỊ NHẤN CHÌM TRONG DÒNG NƯỚC! Mình phải giới thiệu bạn của mình, và mình đã quên tên cô ấy. Hiện chúng ta chủ yếu nói về tình bạn.
Đặc biệt khi nó liên quan đến những cảm xúc như đau đớn, ốm và giận dữ. Họ nghĩ có ai đó đang đứng sau họ hoặc đứng ở bên cạnh họ. Bắn! Vọt đi! Cánh tay cô ấy quay tròn nhanh hơn tốc độ của viên đạn bắn thẳng vào cô ấy.
Ông ta nói câu đó cứ như thể bốn từ đầu là những từ quan trọng duy nhất, và từ cuối cùng, tên của tôi, không bắt buộc. Anh đang nói đùa đấy hả, Sidney! Có phải anh muốn nói với tôi đó là một lời khen khi anh ấy gọi tôi bằng tên của cô ấy không? Lúc này bạn đã thực hiện xong Bước 1 của Cách nhìn tinh tế.
Lúc này đến lượt tôi há hốc mồm ngạc nhiên. MẸO NHỎ #24 Hãy nói chậm khi nói chuyện với những người không biết tiếng bản xứ Bằng cách nào? Bằng sự phán đoán có ý thức cảm xúc của mọi người về những gì bạn nói hoặc làm, rồi sau đó hành động với sự nhạy cảm.
Phút cô ta bước ra khỏi cửa, anh ta cuộn sơ yếu lý lịch của cô ấy thành một bó và ném phịch vào sọt rác. Để nâng cao vị thế của bạn trước mọi người, hãy đến sớm để quan sát tình hình chỗ ngồi. Vì vậy đừng đứng với một cốc rượu trên tay và hỏi họ về cách lắp đặt một động cơ phân phối, cách thông ống thoát nước ở chậu rửa chén bát, cách rán bánh ngấm mỡ, hoặc cách thay đổi kiểu tóc.
Hãy cực kỳ cởi mở với người mới đến, Chào anh, rất vinh dự được gặp anh! Xin mời anh tham gia với chúng tôi. Gọi điện thì có vẻ cá nhân hơn và thực sự mất ít thời gian hơn là viết e-mail. Nếu bạn không muốn làm mất lòng người mời, hãy sử dụng Mẹo nhỏ sau để anh ấy không nghi ngờ về sự thiếu nhiệt tình của họ.
Đó là thời gian tối thiểu để đánh giá một cuộc nói chuyện có thiện ý. Không hài lòng với sự mô tả của nhân viên phục vụ, Gordon đã nói một cách khá thô lỗ, Ồ, chỉ đem cho tôi món tôm hùm thôi. Khi những người khác đến, tôi cảm thấy giống như đang tham dự một trong những cuộc họp nhỏ tuyệt vời mà tất cả mọi người đều biết nhau.
Hãy hình dung bài phát biểu khai mạc của John Fitzgerald Kennedy, ngày 20 tháng 1 năm 1961: Không có phán đoán cảm xúc. Còn vào buổi trưa thì nên để lại tin nhắn ở nhà anh ấy.
Điều đó che đầy tính tiêu cực của bạn, và bạn không cần phải lo lắng bị canh gác từng phút khi bạn ở bên cạnh họ. Tôi muốn cảm ơn một số người vì đã thể hiện sự phán đoán cảm xúc đặc biệt và là nguồn cảm hứng cho 96 Mẹo nhỏ này. Bạn sợ mọi người nghĩ mình là người ngốc nghếch, và tuyệt vọng, đầy lo lắng, và đang muốn giao tiếp với ai đó.
LEIL LOWNDES giải thích về sức mạnh của E. Có lẽ đó là sản phẩm không tốt. Trái với những gì mà nhiều người tin tưởng, bộc lộ hoàn toàn như kiểu thú tội sẽ không làm cho tình bạn bền vững.