Vào thời kỳ đó, giấy viết chưa có, cư dân Babylon đã cẩn thận ghi khắc tri thức của họ trên những tấm thẻ đất sét còn ướt. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Đồng thời, nó cũng mang đến một cảm giác mạnh mẽ, một năng lực hành động để đạt được hiệu quả tốt đẹp hơn.
- Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó. Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula: Một người trong bọn họ giở cái nón rách của mình ra rồi cúi gập người xuống thật sâu vừa chào, vừa la to:
Ông ấy phải chi tiêu rất nhiều của cải, vàng bạc để đáp ứng các sở thích xa hoa của người vợ. Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé! Số tiền này theo thời gian sẽ gia tăng rất nhiều, đảm bảo sau này bạn sẽ có một số tiền cần thiết để nuôi sống bản thân và gia đình khi mình không còn khả năng lao động nữa”.
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. Ông ấy có ấn tượng ngay với thái độ đầy thiện chí của ông và bắt đầu thương lượng với người buôn nô lệ.
Theo thời gian, tài sản của con mỗi ngày một gia tăng, con không những thu lại số vàng đã bị mất trước đây, mà còn kiếm được nhiều vàng hơn thế nữa. Điều này cũng sẽ kích thích các bạn nỗ lực kiếm tiền nhiều hơn, và sau đó, làm cho tài sản của bạn ngày càng sinh sôi. - Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ.
Anh ta chỉ muốn có thật nhiều tiền để tiêu xài. Kế Megiddo là Zabado, kẻ ăn trộm cừu. Khi nhận thức được những điều này, tôi quyết định phải đạt được tất cả mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Bởi vì, tôi cần phải chăm lo cho gia đình và con cái của tôi sau này. - Tôi vô cùng cảm ơn bà, và có lẽ suốt đời tôi không trả hết món nợ này. - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.
Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này. Nhưng vốn là người thận trọng, ông cần cân nhắc, xem xét mọi khả năng có thể xảy ra trước khi thực hiện nó.
- Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng. - Còn tại sao nữa? Đó là vì khi tôi tỉnh mộng và nhớ ra cái túi của mình đang lép xẹp, thì cảm giác bất mãn chợt ùa đến vây bọc lấy tôi. Tổng chiều dài của nó ước tính khoảng 14.
Tôi đã cho ông ấy vay tiền để mua lương thực và hạt giống mới. Ông vô cùng mừng rỡ và bí mật đi đào túi tiền quý giá của mình, cuộn nó vào trong mình áo choàng rách trước khi lên đường. Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại.