Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có.
Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau.
Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. - Khởi đầu thì khá tốt. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. - Bất cứ điều gì cần làm sao? Còn James lại chẳng có thời gian.
Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.