Cách đây vài năm, tôi được mời làm người dẫn chương trình trong một buổi họp mặt trưa của những quan chức lãnh đạo ở New York. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài. Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái. Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Và đừng chơi game với nhân viên trong giờ làm việc! Dẫu cho có ý tốt là muốn thân thiện với họ đi chăng nữa… Hãy là một người cấp trên nghiêm túc, chính trực, nhất là phải có một trình độ chuyên môn cao hơn cấp dưới.
Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Thế nên trong suốt bậc trung học, chúng ta thường được xem các tranh ảnh minh họa trong những bài giảng. Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài.
Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Perrot phủ nhận việc ông ta quan tâm đến kỳ tranh cử tổng thống.
Nhưng Frank đã làm tôi rất đỗi ngạc nhiên khi anh nói: Tôi đã thường hát ca khúc này nhiều lần rồi. Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được. Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ.
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Chưa có ai từng kết luận về trách nhiệm của một tổng thống hay hơn mấy từ này của Truman: Đồng đôla dừng lại tại đây (*), ông quả thật là một người ăn nói tuyệt vời. Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực.
Joe và tôi thay phiên nhau tường thuật trực tiếp trận bóng theo cách đó cho đến hết hiệp một. Những người tổ chức tiệc tùng có kinh nghiệm thường trang hoàng gian phòng, nhà cửa sao cho không khí thật thân mật và thoải mái. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật.
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình. (Con trai của Joe DiMaggio).
Máy quay thì đang chạy tới. Và dù trò chuyện theo kiểu cổ điển hay hiện đại, bạn cũng phải biết nói như thế nào cho có duyên, cho vừa lòng đẹp ý. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.
Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói. Ai nấy đều gật gà gật gù. Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington.