Hãy hỏi! Tôi đặc biệt khuyến khích bạn nên hỏi những người phỏng vấn. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào. Tôi có thể khẳng định với bạn rằng, các ngôi sao cũng thích một cuộc trò chuyện bình thường như tôi với bạn mà thôi.
Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp. Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn. Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình.
Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Sau hết, chắc tang lễ là điều không ai muốn nhưng chúng ta vẫn phải đến đó vì cùng một lý do như nhau: chúng ta yêu người bạn, người thân của chúng ta. Thỉnh thoảng, rời mắt khỏi bài văn và ngước lên nhìn khán giả, với một vẻ mặt tự nhiên và thân thiện nhất mà bạn có.
Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners. Một bữa tiệc hội thảo từ thiện. Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy.
Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa. Trước gọi dân gốc Tây Ban Nha nay đổi thành người Mỹ Latinh (Latino). Tôi không muốn đưa ra những kết luận sai lầm, hãy để thời gian trả lời.
Ông bà Andrew trước đây sống ở Ý, sinh ra từ đầu thế kỷ 20 thời mà phương tiện đi lại còn là những cỗ xe ngựa. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố.
Khán phòng War Memorial, Fort Lauderdale. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Nhưng ai cũng thích thú và hào hứng.
Nó từng bắt chước anh từ lời ăn tiếng nói cho đến sở thích. Cách tốt nhất để không lãng phí thời gian? Đừng đi. Danny Kaye đã hát một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của anh cho người mẹ ấy nghe.
Giây phút của tình người! Danny đã tạo ra khoảnh khắc thiêng liêng ấy không phải từ sự cởi mở, hay từ những lời nói hay ho thú vị mà từ một tấm lòng biết chia sẻ và đồng cảm. Tôi nghĩ đây là câu hỏi hết sức tuyệt vời. Ví dụ về chính trị và tôn giáo.
Chúng ta vừa mới nghe ông Frank Sullivan nói về chủ trương chống phạm pháp, và theo học thuyết công bằng, hôm nay tôi đứng đây để nói thay cho sự phạm pháp. Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái. Tôi hỏi anh ta: Giả sử ngay bây giờ có năm chiết máy bay quân thù trước mặt chúng ta và ở dưới kia tôi có một chiếc máy bay, anh có dám leo lên không?