Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Khi nhận thấy thần Gió đã dần lặng im tiếng hú, chàng vội lên tiếng bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình: Ông ta là một phù thủy bậc thầy tính tình nghĩ hiệp và rất giỏi các phép thuật cùng với kiến thức uyên bác nên rất được mọi người xa gần nể phục, kính trọng.
Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước. - Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Ta sẽ mang nó về đây.
Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. Good Luck - Bí mật của may mắn - là cuốn sách nổi tiếng và độc đáo nhất được Nhà xuất bản Jossey-Bass xuất bản ngày 1/9/2004. - Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây.
Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Họ không hề biết đó là những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ, ngược lại họ còn hết sức bực bội vì chúng. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao.
Ngày mai hắn sẽ đến đó nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên và sở hữu nó. Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Tôi đang nghĩ về câu chuyện này, vì cớ làm sao mà no đến với tôi nhỉ? Tôi đã gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình, người mà tôi đã không gặp năm mươi năm rồi, và được nghe người ấy kể cho câu chuyện may mắn này.
Sự may mắn do tình cờ mà đến không thể kéo dài bởi vì bạn sẽ có khuynh hướng ỷ lại và trông chờ vào may mắn tiếp theo mà không muốn làm gì hết. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Anh nhanh chóng hiểu rằng mình có thể khai thác được những thông tin quý giá từ bà. Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi.
- Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật? Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn. Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.
Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào.
Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó. Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu. Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi.