Các nhà tâm lý tại Đại học Michigan đã khám phá ra rằng - mặc dù việc đặt mục tiêu có vai trò quan trọng và rất cần thiết, nhưng nó có thể khiến cho chúng ta luôn cảm thấy chán nản và nản chí nếu bản thân nó cứng nhắc, không linh động. Hết ngày này qua ngày khác, vấn đề của anh ngày một trầm trọng hơn. Và Doris tin rằng nếu không có niềm tin vào tôn giáo, bà hẳn đã không thể sống nổi.
Ông thấy mình thật sự thích tập thể dục. Cuộc sống chúng ta giống như một cuộc hành trình dài trong đó có nhiều giai đoạn. Đừng giận dữ hay cau có khi chẳng có duyên cớ gì.
Tình yêu hay một khát vọng gì khác đôi khi không hẳn đã là tất cả. Rất nhiều người trong chúng ta thường chọn cho mình một mục tiêu dựa trên suy nghĩ của người khác hoặc theo một khuôn mẫu nào đó. Ra tù, cậu thực sự mừng rỡ và cảm thấy cuộc sống còn rất đẹp đối với mình.
Andy thật sự không biết nhiều về những người hàng xóm trong khu phố nơi anh ở. Nhưng chúng ta sẽ cảm nhận về bản thân mình tích cực hơn và tự hào khi hoàn thành công việc một cách tốt đẹp. Mỗi ngày ông dành ra một ít thời gian để tập thể dục mà không lo lắng hay bận tâm về bất cứ điều gì khác.
Cô muốn khi con trai mình thức dậy, nó có thể nhìn thấy cây thông và vui chơi lễ Giáng sinh ở nhà. Ngay cả khi quên không mang theo giấy, cô cũng tìm một chiếc phong bì, một tấm bìa cứng hay bất cứ vật gì có thể để viết ra những suy nghĩ của mình. Cụ Henry hết sức sửng sốt trước việc này và luôn tự hỏi: Tại sao những người này lại quan tâm đến mình như thế? Hay là họ đang cố nâng cấp nhà của cụ để làm cho nhà họ có giá hơn?
Làm sao một bài báo có thể cùng lúc thiên vị hay có thành kiến với cả hai quan điểm được? Rõ rằng, không phải nội dung bài báo chứa đựng quan điểm đó mà chính là cách nhìn của người đọc. Những người này thông cảm và bàn với nhau làm một món quà "chúc mau chóng hồi phục". Hãy dũng cảm và biết thay đổi cách nhìn đúng lúc để có được hạnh phúc thực sự
Thông thường, họ ra quyết định cho từng bộ phận riêng biệt hơn là nghĩ đến tổ chức như một tổng thể. Và Arthur rất trân trọng khoảng thời gian này. Thế là chàng trai kia đã cho cô đủ xăng để chạy đến trạm xăng gần đấy.
Chỉ bằng cách ấy, bạn mới có thể tìm ra con đường đến với hạnh phúc cho chính mình. Ken và Alan là bạn với nhau từ thời còn học trung học. Hạnh phúc là biết cách chế ngự cái tôi và cái của tôi khi cần thiết.
Michelle mỉm cười đồng ý. Nhưng nếu bạn vẫn dậm chân tại chỗ, thì bạn sẽ khó lòng tin rằng mình đang đi tới hay mình đã đi đúng hướng chưa. Điều đó tuỳ thuộc vào thái độ và quan điểm sống của từng người.
Chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy hài lòng hơn khi làm mọi việc một cách có khoa học. Môi trường sẽ ra sao? Và thế hệ kế tiếp nữa sẽ ra sao? Trái đất có thể tồn tại được không?. Dù sao bạn vẫn có lợi thế hơn so với một tổ chức.