Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả. Rồi tôi đổ nước vào đống tro tàn. Thi thoảng viết nhưng không tiện.
Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận. Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.
Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ. Trốn học mà để bị nói. Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.
Là khờ khạo, nông nổi; là chín chắn, thâm sâu. Họ bảo: Cháu làm sao sánh được với Bác. Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn.
Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Bạn không mong bác đọc lắm. Đó là sự thiếu hòa hợp của họ với đối tác hôn nhân.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế.
Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại. Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.
Nếu không có một lực đẩy cực lớn. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động. Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.
Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi. Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.
Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng. Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp).