Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Ngươi thấy đó, khu rừng này nơi nào cũng bị bao phủ bởi những tán lá rậm rạp.
Sid lên ngựa chạy thẳng đến giữa rừng. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được.
Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này.
Điều tồi tệ nhất chính là cái cảm giác buồn bã mà anh đang cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết, đó là: anh chắc chắn rằng sẽ không bao giờ gặp được may mắn trong cuộc đời mình, chứ nếu không thì bây giờ anh hẳn đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ rồi. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó.
May mắn sẽ đến với bạn - chắc chắn - và không chỉ một lần. Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng.
Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott.
- Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước. - Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi.
Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Cũng giống như những đêm trước, trong giấc ngủ chập chờn trên nền đất gồ ghề, Sid lại mơ về cây bốn lá. Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ.
Các hiệp sĩ nhìn nhau. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể.
Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Nó luôn bên tôi trong những lúc sa cơ thất thế, lúc tôi sợ hãi, hoài nghi, mất niềm tin, thất vọng lẫn khi tôi thành công, hạnh phúc. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max: