Người may mắn đưa ra những quyết định đúng đắn mà không biết tại sao. Đến những năm tuổi 20, nhiều lần tôi được mời đến Mỹ để biểu diễn tại lâu đài Magic Castle lẫy lừng ở Holllyword. ở phần hai của dự án ,tôi lại gặp riêng từng người khoảng một tuần sau lần gặp đầu tiên.
Và càng quay lại vị trí cũ, bạn lại càng khó tìm thấy táo. Tôi cũng hỏi Patricia xem cô có nghĩ là vận đen của mình rồi sẽ thay đổi hay không. Cả hai mối tinh đều là thảm kịch.
Nhưng trong thực tế, những quyết định kiểu này dựa vào khả năng dò tìm khuôn mẫu thần kỳ của trí não vô thức của bạn. Vui lòng đọc từng kích bản sau và tưởng tượng chúng đã thật sự xảy ra với bạn. Bởi vì người Trung Quốc và người Nhật quan niệm con số bốn là con số xúi quẩy.
Nhưng bạn có thể chắc chắn rằng mọi việc rồi sẽ tốt đẹp hơn lên nếu như bạn đừng để vận rủi làm mình gục ngã. tin rằng mình sẽ không bao giờ mắc bịnh béo phì nên họ không chịu ăn uống điều độ, không chịu tập thể dục. Chiều hướng này đo lường mức độ người ta cảm thông với người khác và sẵn sàng giúp đỡ người khác.
Khi bạn cho đi nghĩa là bạn đang nhận về. Sau đo, cảnh sát bắt được đúng gã đi mô tô bí hiểm mà Eleanor đã gặp. tôi đã tống quách chiếc xe đi”.
Tất cả những bài luyện này cho thấy bạn phản ứng như thế nào khi gặp phải những rắc rối và thất bại trong đời. có những thay đổi cần thiết không phải qúa khó khăn hoặc mất nhiều thời gia. Thay vào đó, tôi khuyến khích mọi người áp dụng bốn nguyên tắc may mắn vào cuộc sống của mình.
Có lẽ bạn sẽ phải viết vài lá thư, fax, e-mail và gọi vài cú điện thoại, hay gặp gỡ ai đó, hoặc phải thay đổi vài thói quen cụ thể. Trong một cuộc phỏng vấn, Lee kể lại những gì xảy ra tiếp theo như sau: “tôi không thể chộp được vật gì cả. Người may mắn mong gặp người thú vị, hạnh phúc và vui vẻ.
Kết qủa cô lại được mời viết báo về thắng giải các cuộc thi. thật đúng như những gì tôi muốn. thứ hai, anh chàng kia thấy bạn mỉm cười nên đinh ninh là bạn vui thật sự khi gặp anh ấy.
John Woods, một đối tác cấp cao của một công ty luật lớn, đã thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, khi ông rời văn phòng mình trên một trong hai tòa tháp đôi ở New York chỉ vài giây trước khi tòa nhà này bị bọn không tặc tấn công vào ngày 11 tháng 9. tất cả mọi người đều được yêu cầu hãy xác định những bức nào mình đã xem rồi và bức nào mới. vài đại biểu dự hội thảo ở khách sạn đã là nạn nhân của mưu đồ bất lương này – thấy rằng một số tiền lớn đã bị thanh toán vào thẻ tín dụng của họ.
nghiên cứu của tôi cho thấy người may mắn không tình cờ đạt được ước mơ và hoài bão của mình; cũng không phải số phân góp phận chặn ngang ước muốn của người không may. Thật kinh ngạc, nhóm thứ hai phản ứng nhanh hơn nhóm thứ nhất nhiều. nửa số người còn lại được yêu cầu phải giữ đầu viết chì bằng môi mà không được dùng răng.