Chắc bạn đã được nghe người ta nói tới nó: tên nó là Caruso. mà nếu cha có mặt tại đó, chắc chắn cha đã thắng trận rồi! "Đoạn ông hậm hực viết bức thư này: Đây, bức thư mầu nhiệm đó đây.
Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ. Lúc đó, đại tá có la lên: "Thưa Tổng thống, thì chính tôi đã khuyên Ngài như vậy không?".
Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm. Ông Grammond trả lời: "Tự nhiên. nhưng ông nói cách mơ hồ làm sao! Không rõ ràng, không giảng giải chi hết).
- Bạn sẽ thấy thực là thần diệu. Và tôi thấy rõ ràng những hội đó là cái "nghiện" của ông, là lẽ sống của đời ông. Kết quả thiệt khác hẳn với lần trước.
Anh thợ đó phải trông nom cho một loạt máy vừa sắp vừa đúc chữ và nhiều máy khác nữa, sao cho những máy đó chạy đêm và ngày mà không hư hỏng, khỏi ngưng lại. và biết đâu chẳng như đứa nhỏ, đòi cho được hai đĩa cháo? Xin các bạn nhớ kỹ rằng: Muốn dẫn dụ ai, phải trước hết khêu gợi cho người đó có lòng ham muốn nhiệt liệt đã. Nếu ông để tay ông vô nước nóng 46 độ, ông có thấy muốn bỏng tay không?
Tôi nhiều khi ở phòng ông ấy ra về, ngán vì những lời chỉ trích của ông thì ít, mà ngán vì điệu bộ của ông thì nhiều. Đàn bà trong ngày sinh nhật và những ngày kỷ niệm vui tươi của họ lắm. Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn.
Tôi ngọt ngào kết luận: - Vậy, có lẽ đừng nên rờ. Khi đợi tới lượt tôi để gởi thư bảo đảm, tôi để ý tới bộ mặt chán chường của thầy thư ký. Đã phí nhiều năm để tranh biện, gây lộn, và tạo ra sự phản kháng lại mình.
Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. "Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. Như vậy, tôi xét theo quan điểm bà ta và xin lỗi bà thì bà ta cũng xét theo quan điểm của tôi và xin lỗi tôi liền.
Và Thánh kinh có nói rằng: "Con bố thí tức là cho Cha vậy". Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Hơn nữa, kẻ ta chỉ trích tự nhiên sẽ hằn học chỉ trích lại ta, như ông Tổng trưởng Bộ Nội vụ Albert Fall, vì ăn hối lộ 100.
Anh thử chơi đi, anh sẽ mau biết lắm". Bà la lên: "Cháu ruột! Phải, cái thứ cháu nó chỉ mong già này chết để chiếm xe hơi của già? Không khi nào già để xe Packard này về tay chúng nó đâu!". Nếu bạn ngừng lại mà vuốt ve nó thì nó chồm lên và tỏ ra trăm vẻ yêu đương và bạn có thể biết chắc chắn rằng trong sự nồng nàn đó không có một mảy may vụ lợi vì nó chẳng cần bạn mua giúp một vài món hàng ế, mà cũng chẳng ham gì được kết duyên cùng bạn.