Khu3.X

Ngủ nhờ nhà đồng nghiệp và cái kết sung sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Những người chung quanh tôi trìu mến những người tàn tật như tôi, thì ít ra tôi cũng phải trìu mến lại họ chứ!". Cho nen có thể làm được việc thiện nào, có dịp tỏ được lòng vị tha thì phải làm ngay. Còn nhiều hoạt động khác nữa.

    Xin tha thứ tất cả những lỗi lầm của con. Mục đích của cuốn sách nầy không phải là nhắc bạn những điều bạn dư biết, mà là giúp bạn thực hành và mỗi lần bạn có quên, thì đã vào chân bạn để nhắc cho nhớ, thế thôi! Đây mới là đoạn lạ lùng của cây chuyện.

    Mỗi đêm, ông nghiêm khắc soát lại những hành vi của ông. Và bà làm gì để đáp lại? Tất nhiên bà đã xe phăng hết rồi cũng viết nhật ký để mạt sát ông. Robert Louis Stevenson nói: "Bất kỳ ai cũng có thể làm công việc hàng ngày của mình được, dù công việc đó nặng nhọc tới bực nào đi nữa.

    Khách ở tiệm nước ăn hai ổ bánh của tôi, rất lấy làm thích. Tôi lấy làm nhục nhã, xấu hổ tới nỗi nhiều đêm nằm thổn thức. 000 người chỉ có bấy nhiêu người bỏ mạng.

    Và đây là một điều ngạc nhiên vô cùng, gần như không tin được. Thế là tôi lang thang trên bờ vịnh Floride để mà tự cảm thấy ưu phiền khổ sở hơn ở nhà. Tiền quyên được tất cả 52 mỹ kim và không người nào đến chứng kiến vụ hành quyết "con cừu ghẻ da đen này" lại không cho đôi chút.

    Mà ví dụ người đó có nghĩ như vậy, thì xét cho cùng, cũng không điên rồ hơn những kẻ bứt rứt khổ sở vì lẽ không đi ngược được thời gian để thay đổi một việc mới xảy ra chừng 180 giây đồng hồ. Một người đàn bà ở Californie mà tôi xin giấu tên, nếu biết bí quyết ấy thì chỉ nội trong 24 giờ là gột hết nỗi lầm than khổ sở của mình. Và bao giờ tôi bắt đầu sống như vậy? Tuần sau?.

    Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Nhiều độc giả đồng ý với tôi là cuốn đó hay hơn Đắc nhân tâm, và ngay từ chương đầu đã trút được một phần nỗi lo rồi, cho nên chép nhan đề chương đó "Đắc nhất nhật quá nhất nhật" để trước mặt, trên bàn viết. Bác sĩ Foster Kennedy, nhà thần kinh học trứ danh, nói với tôi rằng khi đội binh thứ năm của Anh rút lui năm 1918, ông thấy nhiều chú lĩnh mệt tới nỗi lăn ra đất, mê man như chết.

    Đừng ưu phiền nữa mà kiếm việc gì làm cho khuây khoả đi". Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài. Tôi đặt nhan đề là Đắc nhân tâm.

    Mặc dầu có một số đồng nghiệp nhạo báng hay thốt ra những ý tưởng bi quan đối với công cuộc của ông, ông cũng cứ làm. "Trừ ta ra, không có cái gì làm cho ta bình tĩnh được hết". Nói một cách khác, họ muốn đi du lịch trên đường đời, nhưng trễ tàu, nên đời họ hoá ra nhỏ mọn, vô ích, khiến họ chạy đi kiếm một nhà chuyên trị bệnh thần kinh.

    Lần đầu, đứa con gái cưng của ông, mới năm tuổi, thình lình chết. Không bao giờ bà phàn nàn về sự bạc bẽo của con cái. Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap