Họ tưởng tượng người yêu đang ngồi viết với gương mặt kiều diễm. Nhưng đó là những hạt châu trên sa mạc. Nếu là những bức thư xin gởi quả tim của người đẹp, người xứng đáng thì không gì hãnh diện cho họ bằng đem quảng cáo các bức thư ấy trong hàng ngũ các bạn thân trừ bạn nào đã gấp ghé người yêu của họ.
Tôi nói được luyện tập để nhấn mạnh bạn trai có khả năng tưởng tượng hơn là tự nhiên tưởng tượng dồi dào. Thật là tất cả những gì vô duyên, phát xuất tự tâm hồn nông nỗi mất dạy. Trong buổi hoa niên, về óc tưởng tượng bạn trai thua bạn gái.
Oâng nội ngừng thuật chuyện săn cọp thì họ đánh đáo tiếp theo. Có nhiều bà vợ thiên hạ cho là tầm thường hay xấu xí mà ông chồng cho là đẹp trần ai có một. Còn bạn trai phần đông đơn sơ.
Có thể nói người cha yêu con vì yêu chính mình trước, yêu những gì thuộc về mình trước. Nhờ bạn mà rồi đây tạo hóa sẽ đưa ra đời bao nhiêu linh hồn nhập thể, làm bao nhiêu công việc tốt đẹp cho nhân loại. Người ta đã nhân danh tự do, giao thiệp rộng, giải trí, học tập thiên nhiên mà giết hại bao tâm hồn trong trắng.
Lúc ấy vì thiếu thói quen tưởng tượng, e sợ họ bị khô khan tinh thần. Khi phải vào công sở, vô thánh đường, đình chùa, khiêng đồ qua đám đông họ hết là chủ lấy mình. Nhưng ở thời nầy trong nhiều gia đình vợ đúng là oan gia tội báo.
Lắm lúc nhà giáo dục phải bực mình vì khi thấy mình thuyết trình những vấn đề hết sức tế nhị thì họ lại ngó cách lơ mơ. Đôi khi họ hơi lố lăng trong cách ăn nói, khi họ bàn về điều xấu ta đừng rầy liền. Tay lạnh và họ nói lập cập.
Họ sẽ cho ta thấy họ rất tốt. Một bên vô định hướng về đời sống, một bên nhận thức cứu cánh của nhân loại cách rõ rệt. Cho họ biết giá trị tâm hồn con người không có gì sánh được.
Tránh điều ác là đại đảm chớ không phải bạc nhược như nhiều người lầm tưởng. Trên đường tiến hóa ấy, tinh thần lại bị chi phối bởi thủtính , làtính hoạt động theo bản năng. Yêu là truyền cảm, trao đổi tâm hồn, tìm hạnh phúc cho đối tượng tình yêu của mình.
Sự lo nghĩ nầy không phải là sự lo xa của tuổi lão thành mà những ý nghĩ mơ mộng pha trộn niềm hy vọng mênh mông. Ta thấy đó là những tinh thần, tình cảm mạnh tuy không đ àn áp nổi tình yêu cùng lương tâm, có thể ảnh hưởng trên ấy không ít. Vả lại mục đích của cuộc đời đâu phải là làm lớn.
Nhà giáo dục lành nghề nên chụp những cơ hội ấy để tạo cho đời những tay bản lĩnh. Trời ơi! Thưa bạn, nó con khỉ và lục phá vô số, một ngày bị rầy đánh không biết mấy chục lần. Dưới bóng mặt trời nầy, lòng nhỏ mọn,tính khả ố thì nhiều như trấu chớ những góc cạnh trân châu của tâm hồn bạn hy hữu lắm.