Chị ta nói: "Tôi sắp được sang trọng" và cám ơn tôi. Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi. Tránh nó cách nào? Bằng cách ông giao hàng cho tôi vào đầu buổi chiều, như vậy xe của ông khỏi phải đợi, hàng của ông gởi được mau và những người làm công của ông về nhà được sớm để thưởng món ma-ca-rô-ni (macaroni) tuyệt khéo mà hãng ông chế tạo ra.
Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn. Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Một ông bạn của tôi, đã bốn chục cái xuân xanh, gần đây mới đính hôn cùng một cô, và vị hôn thê của ông khuyên ông học khiêu vũ - kể cũng hơi trễ!
Chịu không nổi họ! Họ đầy tự phụ, say mê về cái quan trọng của họ! Nực cười nhất là một số trong những kẻ đó lại được mọi người coi thuộc giới thượng lưu! Kẻ nào chỉ nói về mình thì chỉ nghĩ tới mình thôi. Curtis, chủ nhiệm hai tờ tạp chí lớn nhất tại Mỹ "Tin tức chiều thứ bảy" và "Phụ nữ nhật báo", trong bước đầu gặp nhiều khó khăn. theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này:
Một lần đau cuống họng, tôi lại một nhà chuyên môn trị bệnh đó. Đúng vậy, ông Eastman trả lời - Tôi chở nó tự bên Anh về. Ông Mahomey bèn cho thợ khởi công.
Vậy muốn thấm nhuần những quy tắc này, hễ có cơ hội, xin bạn thực hành liền. Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Một công ty hàng không chỉ bày trong tủ kính một hình vẽ lại đúng những bộ phận điều khiển máy bay kiểu Douglas mà làm cho không ngớt người tụ lại coi.
Đã ba năm, ông kiên tâm xin giúp kiểu cho một nhà chế tạo quan trọng nhất ở Nữu Ước. Vậy, xin bạn thường mở những trang này ra. Mới đại thắng được quân Y Pha Nho ở đảo Cu ba về, "kỵ sĩ vô úy" đã được bầu ngay làm Thống đốc Nữu Ước.
Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập. Cả những khi cơm khê, canh mặn, ông cũng không nên phàn nàn.
Tôi biết bạn nghĩ gì khi đọc đầu đề chương này. Lincoln ôn lại tất cả những lý lẽ bênh vực đạo luật đó và những lý lẽ chống đạo luật đó; ông đọc lại hết cả những bức thư và bài báo nói về vấn đề đó, trong ấy có nhiều bài thống trách ông sao chưa phế trừ chế độ nô lệ, lại có nhiều bài khác chỉ trích ông, vì ông muốn hủy bỏ chế độ đó. Chiến tranh đó giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Hy Lạp, là một trong những chiến tranh cận đại đổ máu nhiều nhất.
Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng. Người ta bán cả ở đầu đường. Xin bà kể cho tôi nghe".
Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý. Người da đen làm bồi phòng cho ông, viết một cuốn sách nói về đời tư ông, trong đó có câu chuyện lý thú này: Trong cuốn đó, Franklin kể chuyện ông thắng được tính khả ố thích chỉ trích, tranh biện của ông ra sao, để thành một nhà ngoại giao dịu dàng nhất, hoàn toàn nhất trong lịch sử nước Mỹ.