Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.
Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn. Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp? Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.
Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: