Thế là hươu thoát chết. Nếu một bên quá lời một chút, đối phương không nhân nhượng mà lại bù lu bù loa lên thì tất sẽ xảy ra "chiến tranh". Chúng tôi rất tôn trọng Ngài".
Xin bệ hạ hãy kể tội nó đã rồi sau mới giết cũng chưa muộn". Khi có dịp còn tặng cho mỗi học viên một tấm ảnh có ghi tặng cho đồng khí X bên dưới ký Tưởng Trung Chính tặng và đóng con dấu. Một lần,một khách đi xe dẫn theo một cậu bé, tôi nói: “con của anh đã lớn rồi nên mua vé".
Nếu như chàng rủ nàng ra ngoại ô chơi thì nên bảo rằng rất muốn đi nhưng đã có hẹn trước với người khác. Tuy ở thị trấn quê hương có tình yêu gia đình và sự quan tâm của bạn bè nhưng tôi cảm thấy không hạnh phúc, bởi vì tình yêu và sự quan tâm của họ tựa hồ nhắc nhở tôi là người con gái không hoàn thiện. Nhưng nếu như lặng lẽ bỏ qua chồng muốn làm gì tùy ý thì vợ thiếu trách nhiệm đối với gia đình.
Đó thực là một cao chiêu nhờ gió bay lên tận mây xanh. Cách này xem ra không A Kiều động lòng trắc ẩn dịu dàng nói với ông già rằng: "Cụ có vui lòng vào tửu quán uống với tôi một cốc rượu chăng?" Ông già câu cá vui lòng nhận lời.
Có khi đang sầu não bực tức mà nghe người bên cạnh nói vài câu bùi tai thì họ lập tức vui vẻ lên. Khi Trung Hành Văn Tử gặp nạn mà có thể suy đoán ra “ Cố tri" sẽ bán đứng mình, tránh khỏi tai nạn sập hàm còn bị ném đá, quả là người cao thủ. Trong hội trường, đèn sáng choang, trên tường treo mấy bức tranh.
Tự tư, loại người này nhổ một sợi lông làm lợi cho thiên hạ cũng nhất định không làm. Ông Tây tức giận vung gậy đánh bọn trẻ. Trình bày công lao của mình tuy là hợp lý nhưng không hợp với nhu cầu phò tá của nhân tình thế thái và còn là sự tình rất nguy hiểm.
Chỉ cần người khai Cao Củng là chủ mưu ta sẽ không giết người mà lại còn cho ngươi làm quan". Ông cho rằng đây là thời cơ để ông kiêm nghiệm xem xung quanh hoàng đế có những ai có thái độ không tốt đối với ông. Lái xe đáp: "Đúng vậy, nhưng đường đông quá!".
Câu nói đó làm cho ông không còn chút thể diện nào. Khổng Tử nói: "Chớ vội. Lý Quát đưa ra chừ trương này, Huyền Tông đương nhiên không vui lòng.
Ông Giáp suy nghĩ hồi lâu, bèn nói một câu vô thưởng vô phạt: “ Nếu quả như thế thì ông Bính đáng trách". Loại người thứ hai tương đối hiểu cái lợi cửa quan hệ. Nhưng cũng dễ dàng nhận thấy trong lời nói của ông hàm ý răn đe chớ làm điều vi phạm pháp luật.
Phái phản đối như Trưởng Tôn Vô Ky, Chừ Toại Lương đều bị bức hại, chỉ có Lý Bột là vẫn thăng tiến hanh thông. Một lần vào mùa đông, Tiền Chung Thư thăm nước Nhật để diễn giảng về “Thi khả dĩ oán”. Tốt nhất nên nhìn chàng một cách giận dỗi hay xị mặt xuống làm ra vẻ lạnh nhạt thì chàng sẽ hiểu nàng bất mãn không dám tùy tiện nữa.