Khu3.X

Phang em cave vú to nứng lồn cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức. Cái vực của sự hỗn độn. Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai.

    Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.

    Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả. Mẹ tôi đi về phía bên kia. Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.

    Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa.

    (Còn với đàn ông thì không thích rồi). Mọi người vẫn thấy bình thường. Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.

    Ta không thích nổi cáu. Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.

    Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu. Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống. Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.

    Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục. Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi. Tôi không muốn đi đâu cả.

    Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính. Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.

    Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng. Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Thế nên, bạn sẽ sống, sẽ sống nữa để khám phá mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap